Ai đưa em lưu lạc đến chốn này
Nắng, gió hay những con đường đất đỏ
Cao nguyên xanh bốn mùa rộng mở
Cho hồn thơ em du lãng mênh mông.
Sắc vàng mơ như ẩn chốn thinh không
Màu từ bi bao cõi đời kết lại
Khép vào nhau như tình yêu trai gái
Bỏ ưu tư, vụt đến chuỗi nồng nàn.
Thu đi rồi, để lại kẻ lang thang
Vạch nắng hoa tìm một thời phiêu lãng
Để hoàng hôn, nếu mỏi mòn lãng mạn
Hay cho anh một chút dã quỳ vàng.
Daknong 27-10-12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét