Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012
XA MÃI NGÀY THƠ
Xa em rồi, xa chuỗi nhớ mùa thu
Cơn gió lạnh se buổi chiều tiễn biệt
Nắng đu đưa day cõi lòng da diết
Nốt nhạc rơi thấm lặng bản tình ca.
Em xa rồi, nơi ấy chẳng còn hoa
Không sắc vàng và màu mắt hoe đỏ
Phượng thả hết kỉ niệm vào trong gió
Còn lại cành khô khốc với thời gian.
Lá bàng rơi trên thảm vắng ngập tràn
Dấu chân lạ dẫm lên ngày tháng cũ
Áo mùa thu khoác đẫm buồn lá rũ
Bến ngày xưa neo trống vắng mênh mông.
Em đi rồi, còn lại chuỗi ngóng trông
Trong sao trời đêm, miệt mài sông chảy
Tiếng ngày xưa dẫm lên hoài niệm ngủ
Rắc vào thơ dấu nhớ mãi ngày thơ.
Quảng Ngãi 13-10-2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Dẫu ngày thơ mãi xa, em chẳng thể gần
Trả lờiXóaHoa vàng trốn trong mắt ai hoe đỏ
Bản tình ca mãi suốt đời dang dở
Giấu lặng thầm trong cõi nhớ không anh...