TRÁCH
Trách em mãi chẳng
chịu về.
Mây neo mỏi cánh
bốn bề nắng than!
Bao
mùa hạ cố miên man
Tóc
xanh ngã bạc, má tràn vấn vương.
Khi
chung chẳng, vắng lại thương
Ngập
ngừng hút bóng, dõi đường quạnh hiu.
Em
đi đã được bao lâu?
Đèn
khuya rút ngọn, lửa dầu vắn thêm.
Trông
ra mượt ánh trăng thềm
Trông
vào gối chiếc, giường đêm ngậm ngùi.
Đường
đời xa… cũng thế thôi
Xế
chiều rã gánh, vẫn lời tiếc xưa.
25-9-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét