Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

CHIỀU PHỐ NÚI

Đông dạt về thấm lạnh lòng phố núi.
Chiều cao nguyên vương sợi nắng cuối đồi.
Bóng người về tha thẩn bước chơi vơi.
Tay cóng lạnh để mong lòng ấm lại.

Nhớ không em tháng ngày xa xưa ấy.
Hàng thông già còn nhắc mãi chúng mình.
Tím mặt hồ sương soi bóng lung linh.
Giấu lòng người sâu vào trong thanh thủy.

Chiều thoảng qua cuộc đời thật bình dị.
Dĩ vãng về như lả lướt quanh đồi.
Anh không muốn em làm làn gió, mây trôi.
Lang thang mãi nơi cùng trời cuối đất.

Anh không muốn tình yêu là lửa rực.
Cháy hết rồi còn một mảng tro tàn.
Chỉ cần như hàng thông bền bỉ với thời gian.
Xanh thắm mãi cùng bốn mùa nắng gió.

Đà lạt 19-11-07 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét