Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

MỘT MIỀN CAO NGUYÊN

Ta đã gửi hồn thu về nơi ấy
Để cao nguyên hóa điệu nhạc âm thầm
Ta đón nhận một chiều buông sương trắng
Đà lạt bồng bềnh thông thắp nến, dư âm.

Ta đến gần rồi ta lại rất xa
Con đường quanh co, ngõ vào lạ quá
Mưa lay phay ướt lòng ta tất cả
Nối những cung bậc quen lạ níu thêm nhau.

Nắng chiều tàn, sương lả lướt theo sau
Để mặt hồ loang thêm ảo ảnh
Ngọn đồi xanh soi thêm gương sóng sánh
Gửi gió chiều thấm lạnh áo len xanh.

Ở hai đầu là nỗi nhớ em, anh
Nét hồi hộp phập phồng theo thiếu nữ
Cứ mặc kệ ven hồ bờ liễu rũ
Ta lặng về trong mắt ướt suy tư.

Tây Nguyên 23-10-2011 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét