TẶNG CHO NGƯỜI XA XÔI
Em đến từ mùa thu
Và ra đi cũng từ mùa như vậy
Để lại bao hoài niệm xa xôi
Anh và một người bỗng thấy
Bóng nhạt nhòa xâu một chuỗi suy tư.
Một ngày xa
Bao giọt nhớ cứ rơi
Quyện vào trong mùa mưa dầm rả rích
Vẽ hình em lên mây trời mong manh nhất
Để anh nhớ hoài
Nhầm lẫn với hôm nay.
Không lẽ nào
Em chẳng đổi thay
Cho quá khứ trộn đều lên hiện tại
Một lời vu vơ
Hẳn niềm tin lẽ phải
Khắc sâu hơn em vào cõi nhớ riêng anh.
18-10-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét