CHUYẾN
TÀU KHÔNG BAO GIỜ CHỞ HÀNH LÝ
Ngày anh lặng lẽ đi xa
Tôi biết đau
Dẫu chỉ đôi lần gặp gỡ
Hát và nhớ
Về tình yêu quê hương qua những sắc màu…
Bầy giờ anh đi xa trên một chuyến tàu
Chuyến tàu cuối cùng trong cuộc đời
Với hai tay trống
Chẳng có gì làm hành lý
Cả chiếc cúc áo cũng để lại mòn theo ngẫm nghĩ
Ý tứ sự đời…
Ai cũng vậy thôi, tôi biết
Sẽ đến lúc leo lên chuyến tàu cuối cùng với hai bàn
tay trắng
Bao hành lý trĩu nặng một đời làm nên để lại
Tiếc thương cũng khô với thời gian.
Hành lý gọn gàng
Vô tư sống
Không mang
Để khi lên tàu
Nhẹ hẫng….
Đúng không anh?
26-10-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét