Vẫn là mùa anh nói yêu em
Bên tán vẫy bàng khô thời lá rụng
Bên cánh bướm nhọc nhằn rét đẫm
Lời yêu thương nhẹ bớt gánh giêng hai.
Lời yêu thương đêm ngắn hoá dài
Cho giấc mơ em rãi đầy lối nhỏ
Ai ngạc nhiên những lời ta thủ thỉ
Mà sương đêm dát ngọc dấu em đi.
Tình yêu ư! Chỉ đôi tiếng thầm thì
Đủ xáo trộn một đời ta nung nấu
Như biển khơi cứ dạt dào bão tố
Và ngàn xanh đổ lũ xuống vai em.
Lời yêu thương như ráng thuỷ triều lên
Ta múc mãi đổ đầy rồi lại khuyết
Một vầng trăng gần rồi xa tiễn biệt
Ẩn hiện hoài có nói được chi đâu.
Em yêu ơi! Có con sóng bạc đầu
Cuốn thời gian đi mãi vào dĩ vãng
Ta không vậy, ta một đời lãng mạn
Dẫu xế chiều vẫn ánh đỏ miên man.
Ta vẫn mong vũ trụ có thời gian
Để đời người nhuốm màu xanh vĩnh cửu
Khi tất cả hoá thành mùa cát bụi
Vẫn tình yêu đau đáu náu xa xôi.
Ta cứ yêu và yêu mãi em ơi!
Đừng bắt ta đúng quy luật trái khoáy
Dẫu ta biết mọi người vẫn vậy
Yêu trong yêu và có hưởng được đâu.
Ta không thế! ta đi ở tuyến đầu
Ta yêu thương như một mình ta có
Cả Ngân Hà chỉ mình ta hiện rõ
Tình yêu em cho vũ trụ vô biên.
27-2-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét