Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2016

Chỉ là hạt muối ném xuống hồ nước ngọt
Chỉ là hạt cát vàng bơi giữa bãi phù sa
Một tiếng nói giữa thét gào bão tố
Một giọt sương muộn giữa màn mưa sa.
Ta thong thả trong cõi đời vội vã
Ngay cả tìm em cũng từ tốn vô chừng
Cái nông nỗi không chịu qua nghiệt ngã
Để lại bóng chiều mệt lả dửng dưng.
Ta ném mỏi tay mong hồ nước mặn
Mong phù sa bồi lại biển ngày xưa
Và em hiểu cái nóng lòng tha thẩn
Đêm lạ quen ngóng ngày mãi như giờ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét