Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

Lung lay chỉ một vòng đời
Đã ngăn ai trả sớm lời chẳng đon
Lo rằng cái thuở còn non
Biết đâu lại trúng dép giòn ẩn nguy.
Chưa đi vỡ vụn còn chi
Nẫu lòng thẳng thắn tự khi dấu mòn
Trong mình giữ mãi sắt son
Biết đâu ngoài ngõ kẻ giòn hơn ta.
Lung lay sợ lại gần nhà
Khép đời một mảnh thành ra giận trời
Bẻ mây ươm nắng ai ơi
Cái thời lay ấy có người tuyết sương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét