Anh tự nhủ viết về em lặng lẽ
Năm tháng trôi trong khoảnh khắc hai người
Anh đã viết giữa Miền Bắc lạnh buốt
Giữa Miền Nam mùa nước nổi khắp nơi.
Chỉ hai người và chỉ hai người thôi
Mà miên man cho nhau dài đến thế
Lúc gần nhau và xa nhau có thể
Viết cho nhau giọt ấm thuở đầu tiên.
Thời gian dừng vào những lúc bình yên
Và đi qua lúc ngập ngừng giông tố
Hạnh phúc, đắng cay ta đều hiểu rõ
Giữa hai người có khoảng lặng lạ kỳ.
Tình yêu mỗi người tự dẫn ta đi
Ngang bằng đêm, dọc bằng ngày mãi miết
Cũng có lúc ta tị hờn hơn thiệt
Để không gian ấm áp chợt lạ lùng.
Những ngày xa lại nhớ khoảnh khắc chung
Nụ cười giòn trên bàn tay bé nhỏ
Em bế con và hạnh phúc trên đó
Vũ trụ bao la chợt nhỏ vô cùng.
Không còn xa dẫu khoảng cách rất xa
Anh nhớ về em, em nhớ về thời cũ
Nắm tay nhau, buổi chiều bâng khuâng rũ
Lên vai em những hạt nắng điệu đà…
Không trẻ trung đuổi mây, gió đi qua
Cái ngọt ngào thơm trong lời khe khẽ
Như giọt nước dập lửa tàn nhanh thế
Sợi mềm buộc chặt gút xoáy bão bùng.
Nhân loại mọi đường, ta một nẻo chung
Cũng vấp ngã trên muôn vàn khấp khểnh
Tình yêu ươm mầm những điều thánh thiện
Lúc bên nhau trở lại buổi đầu tiên.
26-12-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét