Năm tháng trôi trong vầng mây lặng lẽ
Thời gian đắp thêm bao điều âm ỉ
Đêm dần tan trên sắc ửng bình minh.
Ta nhìn em trong lơ đãng của mình
Như với tới chiều không gian chẳng thật
Chỉ truyền cảm qua vài lời đôi mắt
Mà dư âm thì thầm vọng rất sâu.
Em cứ cười và người mãi về đâu
Quá khứ xưa bỗng nay thành hiện tại
Em vụng về hay bởi người không phải
Bỏ phượng hồng đi hái nụ đồng quê!
Quá khứ xưa bỗng nay thành hiện tại
Em vụng về hay bởi người không phải
Bỏ phượng hồng đi hái nụ đồng quê!
Hoa cải ngồng lấp ló nét ngô nghê
Ai đó đứng vịn đời vào sắc nắng
Gửi xuân thì sau cánh mày sâu lặng
Để nhớ thời hoa rải gió đi đâu!
29-12-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét