Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016

KHUYA MÙA HẠ


Không còn ai thức nữa nhỉ
Xạc xào lá rụng phố khuya
Không còn ai cười nữa nhỉ
Chợt thấy đêm dài lê thê.


Ta lướt phím đàn nhẹ hẫng
Đón giấc mơ rơi bên hè
Miết vào đêm trầm sâu lắng
Nốt lặng vịn vì sao khuya.


Sương ngủ quên trong hoang vắng
Có xanh khô rát màn đêm
Mùa hè mênh mông bỏng nắng
Nên đêm rút lại nhiều thêm.


Chợt thấy chạnh lòng thức giấc
Có vợi vời nỗi cô đơn
Đêm còn, lòng ta được, mất
Một ngày mới cứ dài hơn.


25/7/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét