Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

NHỮNG TIẾNG THỞ DÀI

Ta lắng nghe hơi thở của biển khơi
Ta lắng nghe hơi thở của trái đất
Tiêng thở của công lý
Của chiến thắng
Của lịch sử một phần.

Hơn ngàn năm Hội nghị Diên Hồng
Để lại hôm nay tiếng thở dài lo lắng
Tiếng lầm bầm hèn nhát trong yếu mệnh
Không được nói và cúi đầu được nghe.

Mọi người đều biết tốt xấu để che
Nhưng có biết ngày mai là mưa, nắng?
Có biết ngày mai gánh nhẹ thành gánh nặng
Đi lơ ngơ trong lo lắng, nhọc nhằn.

Ta không cần ngủ yên tại chỗ
Ta muốn đi lên
Dẫu ta biết là chông gai, vực thẳm
Ta chỉ là một con người
Một đời người trong không gian và thời gian vô tận
Sự lo lắng của ta chẳng là thá gì.

Ta làm những điều để chứng minh ta đang đi
Đi vào nơi người đời không dám đến
Những kẻ sống quanh ta nhẹ nhàng quây kén
Họ gọi là khôn ngoan
Họ gọi là thông minh và đủ thứ từ mị danh hoa mỹ khác

Mỗi người dân là một nốt nhạc
Nhảy nhót trên khuông nhạc dòng đời
Có thể thành bài ca hùng tráng tràn hơi
Cũng có thể là suy ca ủy mị chán chường thời cuộc.

Khuất dần những gã quay lưng
Đun sôi một trời mây nước
Không cần điện, dầu, và không cần đuốc
Về lại thuở ban đầu sơ khai
Để trái đất không còn những tiếng thở dài.


14-7-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét