Thôi chào nhé! Biển
xanh yêu dấu!
Ta trở về với
nguyên thủy hoang sơ
Làm tế bào như từ
khi biết sống
Hẹn mai sau đừng
đau đớn như giờ.
Ta đã sống với dạt
dào của biển
Đã bình yên bình
minh đến xế tà
Đã đùa bợt giữa
sóng gầm bão tố
Coi trò chơi là
những trận phong ba.
Ta đã sống như
thăng trầm cổ tích
Để bốn mùa biển
thi vị yêu thương
Nuôi nhân loại đến
chân thành nhỏ nhất
Chưa bao giờ ta
hối tiếc, buồn vương.
Nay ta đi, bởi
vì không thể sống
Biển trong ta
gào thét đến quại quằn
Không thở nỗi những
hà hơi ân huệ
Ta đi rồi, nhân
loại có băn khoăn?
Biển không sống
nếu là ta đã chết
Từ giản đơn đến
rối ren, ta biết
Ngôi nhà ta khô
cứng đến quặn lòng
Bạn bè ta đều đã
chết long đong.
Ta chỉ còn hơi
nói lời từ biệt
Nhân loại hơn ta
vì người hiểu biết
Một mai kia sự sống
biển hồi sinh
Ta sẽ về đón xơ
xác bình minh.
26-7-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét