Một hôm chú chuột đứng cạnh voi
Hỏi anh to lớn đuôi lẫn vòi
Còn tôi bé tí, cùn loắt choắt
Bao giờ được nhân loại ngó coi?
Hỏi anh to lớn đuôi lẫn vòi
Còn tôi bé tí, cùn loắt choắt
Bao giờ được nhân loại ngó coi?
Chú hỏi thì anh cũng nói luôn
Chú nhỏ chưa chắc chú đã còi
Còn anh to lớn nhưng lận đận
Nhiều chuyện nhỏ nhoi, vẫn cứ voi.
Chú nhỏ chưa chắc chú đã còi
Còn anh to lớn nhưng lận đận
Nhiều chuyện nhỏ nhoi, vẫn cứ voi.
Là sao anh thử nói nghe coi?
To lớn như anh sợ ai đòi
Muốn ăn, muốn ở, anh đạp hết
Kẻ nào cản mũi, phệt trăm roi.
To lớn như anh sợ ai đòi
Muốn ăn, muốn ở, anh đạp hết
Kẻ nào cản mũi, phệt trăm roi.
Thôi nào! Chú đừng nói lôi thôi
Anh đây già mà vẫn thói đời
Núi rừng trọc lóc, nghèo nhà cửa
Không khéo ra đường, bể như chơi.
Anh đây già mà vẫn thói đời
Núi rừng trọc lóc, nghèo nhà cửa
Không khéo ra đường, bể như chơi.
Còn chú quanh năm cứ thảnh thơi
Đào tường, khoét ngạch, ấm thôi rồi
Nhỏ nhưng mà khéo, lo chi nữa
Cả đời no đủ, lượn vành nôi.
Đào tường, khoét ngạch, ấm thôi rồi
Nhỏ nhưng mà khéo, lo chi nữa
Cả đời no đủ, lượn vành nôi.
Nghe hai con nói, ta chợt hiểu
Chuột tuy nhỏ bé, vẫn chính mình
Voi to mãi đi tìm chân lý
Ngơ ngác thói đời, phải lặng thinh!
Chuột tuy nhỏ bé, vẫn chính mình
Voi to mãi đi tìm chân lý
Ngơ ngác thói đời, phải lặng thinh!
20-6-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét