Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

THỊ TRƯỜNG GIÁO DỤC?


Tôi không hiểu hết những gì tôi biết
Bởi lương tâm chỉ là của một người
Đem vung vãi lên mọi trang bài viết
Nhận lời bình, trăn trở cũng rồi thôi.
Nhưng tôi hiểu thế nào là dạy dỗ,
Thế nào là mua, bán chợ đêm ngày
Bên sản phẩm là nhân tài đất nước
Bên là hàng, trao múc cứ liền tay.
Có ai mua những gian nan, vất vả
Giữa nắng mưa, lụt lội triền miên
Bao cô thầy nóng, lạnh ôm trường, lớp
Gửi phận đời vào phấn trắng, bảng đen.
Ai qui đổi công lao thành chợ búa?
Giỏi thế nào? Kém định nghĩa ra sao?
Coi lương tâm như món hàng lăn lóc
Được thì mua, vứt chẳng tiếc chút nào!
Tiên trách kỉ, hậu trách nhân: có biết
Dân là gốc, luật, phép nước rõ rành
Thì đâu sợ bấn nạn gồng thêm gánh
Thực chất đó rồi sao cứ hão danh?
Tiên học lễ, hậu học văn: ai biết
Hàng hóa kia có cảm xúc, nhân văn?
Có kỹ năng và kiến thức vô tận?
Cứ đem tiền mua bán chẳng băn khoăn!
Cây đứng vững nhờ thân bền, rễ chắc
Quả ăn ngon nhờ ruột ngọt, thơm, bùi
Đất nước vững nhờ giáo dục tinh chất
Cạnh tranh thị trường ấy lụi tàn thôi!
Không quan trọng hợp đồng hay biên chế
Nhưng đừng đưa ra chợ búa: thầy, cô
Bao gian khổ phải vượt qua chẳng dễ
Một nét bút, cả dân tộc âu lo.
Ai cũng biết bài toán này rất khó
Mò nghiệm mãi mà chẳng khớp phương trình
Ai cũng tâm huyết mong thành công đến
Tự hào nền giáo dục một nước văn minh.
Nhưng chân lý vẫn cứ là chân lý
Không thể đưa ra mua bán lòng người
Gốc vấn đề ở mây trời xa lắc
Rửa đáy hồ, hết sóng vẫn vậy thôi!
12-6-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét