Đó là mùa nắng chen nắng mênh mông
Những đại lô nhấp nhô đầy sóng bước
Đó là mùa trời trong vắt mây nước
Lá neo cành mơ ngọn gió nồm se.
Mùa hạ về đeo chặt vệt bánh xe
Vòng quay bám riết cung đời vất vả!
Những lo lắng ép vào nhau hóa đá
Cả tâm hồn cũng cháy ngún thành tro.
Mùa níu vào chùm phượng đỏ âu lo
Tiêng ve quen cũng xuội dần mệt mỏi!
Đêm không còn í i tiếng gọi
Ríu rít gảy đàn ru lũ dế râm ran.
Đó là mùa mơ ước đã thành than
Gam màu xanh chuyển thành màu cát bỏng
Những cao ốc nghiêng nghiêng mình soi bóng
Bên dòng sông tràn đại lộ chói chang.
Đó là mùa chuyển nắng đến ngỡ ngàng
Là mùa cơn mưa đủ làm chấm, phẩy
Là mùa người thân nhìn nhau chẳng thấy
Gói điệu dàng trong lớp áo mênh mang.
Đó là mùa trông hãy hết thật nhanh
Cho ta sống lại như ngày hạ cũ
Đi dưới hàng cây, vàng buông nắng rũ
Lên vai trần cong dáng vẽ chơi vơi.
Cơn mưa rào qua xưa thoáng mỉm cười
Em đứng nép dưới hiên nhà, mỏng mảnh
Mùa hạ nắng, bởi vậy mà chẳng nắng
Quả ghép rồi, mật ngọt sánh tươi hơn.
5-6-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét