Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

NGƯỜI ĐÀN BÀ MẠNH MẼ


Em cứ mãi đi về phía trước
Anh dẫm chân mãi buổi đầu tiên
Lỗi duyên nợ hay lời hò hẹn
Mà nợ nần chất cứ nhiều thêm.
Em trách anh sao thật thà lâu thế
Trăng đã tàn, họa rụng héo, gốc già
Mật hết ngọt, lên men chua vị quá
Quả vẫn tươi mà nếm nặng lòng xa.
Phận đàn bà, sao mà nghe xa xót
Ba chữ thôi neo trói nổi một đời
Em chờ đợi trên chặng đường mãi bước
Anh ở đây mà hồn lạc muôn nơi.
Em muốn nói nhưng sợ đời dè bỉu
Thân nữ nhi khép kín dưới vòm xanh
Em muốn phá những gì là định kiến
Để mật đời gieo vị nếm vào anh.
Và có lẽ cuối cùng anh đã hiểu
Sau những lời ngọt chát chuyển vòng vo
Anh đừng trách em một mình thổ lộ
Nói cho cùng hạnh phúc chính là cho!
12-6-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét