DÒNG SÔNG RA ĐI, TRỞ VỀ
Có một dòng sông nơi ấy em đi
Gửi lại những trưa nồm nam bịn rịn
Gửi lại bốn mùa đơm hoa tim tím
Xoáy lay phay vào bờ cát lặng yên.
Đó là dòng sông thơ ấu hồn nhiên
Em gửi hết tuổi học trò trong đó
Đuổi gió, bắt còng, phơi tóc nắng đỏ
Muối một thời lên áo trắng mộng mơ…
Nơi em về, sông đã hoá hồn thơ
Sóng lưa thưa bón hồn nhiên cuối vụ
Tuổi thơ trôi qua trong bình yên lá rũ
Thoáng vỗ chiều lên bờ nước bâng khuâng.
Sông đợi chờ, rửa sạch bến dừng chân
Đem kỉ niệm giặt bụi đời bão tố
Ôm ấp em trong thuỷ triều sóng vỗ
Vẽ ngày xưa trong mắt nắng miên man.
Sông vẫn như xưa, mát rượi nồng nàn
Chơi với em ú tim thời thơ ấu
Vứt lo lắng khỏi thường ngày nặng trĩu
Chỉ thoáng về mà hoá cõi vô tư.
28-6-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét