Thứ Năm, 6 tháng 12, 2012

GIỮA KHOẢNG LẶNG HAI NGƯỜI

Em đi về nơi ấy chẳng mùa đông
Cơn gió lạnh níu hàng me tiễn biệt
Nắng rắc lên ti-gôn hồng da diết
Kinh thành xưa đổ bóng xuống trầm tư.

Em đi về nơi ấy chốn rừng xa
Để khoảng lặng kéo dài thêm đêm vắng
Con dế buồn rung giọt sương sóng sánh
Soi tìm mơ rơi vãi những lối về.

Hoa sữa chùng hương theo những đam mê
Con đường quen dấu những chiều chờ đợi
Tìm nhạc, thơ trên lá vàng, khoảng lặng
Gói dạt dào trong thấp thoáng vô tư.

Em bây giờ giữa mùa gió, mùa mưa?
Có nghe khoảng lặng chứa đầy bão tố?
Vẻ bình yên giấu nồng nàn thác đổ
Giữ được hai người như mãi thuở đầu tiên?

6-12-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét