Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

TÂM SỰ CÂY CẦU GIÀ




Ta thương lắm nhịp cầu xuyên năm tháng
Thương những lan can vẹt ngón tay tì
Thương vết gỉ nắng mưa thời lận đận
Sương trắng cầu, tóc bạc bóng người đi.

Bao chìm nổi chen vào chân vội vã
Thế kỉ qua ghi dưới dáng thăng trầm
Ngươi lặng lẽ nối hai bờ yên ả
Dẫu khô mòn hay tràn lũ ai qua.

Bao chuyến tàu ngược xuôi soi bóng nước
Gửi dáng chênh vênh khắc khoải sống mòn
Như số phận lấy sau nuôi lớp trước
Xế chiều về tung hứng thuở vàng son.

28-12-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét