Cơn gió nào đu trên trên tán lá bàng
Mang hơi ấm nắng chiều đông man mácCon sóng xô xiêu bến bờ đến bạc
Thả hanh se hong gió cát Tuy Hòa.
Ngẩn ngơ chiều và anh bỗng nhận ra
Dáng nón quen lang thang bờ cát trắngĐôi gánh mòn dấu bờ vai sâu lắng
Thuở ngày xưa rơi nắng đến mỏi mòn.
Chiều Tuy Hòa gặp em nhưng lạ chưa
Giấc mơ nhặt lại không còn dĩ vãngNét lo toan che một thời lãng mạn
Chỉ rì rào rơi theo lá bàng khô.
Mùa đông về theo em những nỗi lo
Cuộc sống thường ngày của thời gian khóMuốn nói nhiều nên phải đành để ngõ
Chuyện ngày nay cất nón lá ngày mai.
Nắng loay hoay ôm theo đỉnh Chóp Chài
Gió bâng khuâng leo Tháp Chàm núi NhạnSóng Đà rằng vỗ mãi bờ vẫn vắng
Đợi em về sắc nắng tím chiều rơi.
Gọi Tuy Hòa nhiều qua tiếng em ơi!
Dẫu biết đó, đây không còn bóng ấyMai anh về, bịn rịn theo đến vậy
Một chiều mơ một nét nhớ Tuy Hòa.
Tuy Hòa 8-12-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét