Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

NHỚ MÃI LỜI EM HÁT


Lênh đênh mãi, ta tìm về chốn cũ
Tắm tháng năm qua se đẫm sương hồ
Mệt mỏi quá, ta nhớ thời xưa rủ
Một cõi đi về ru hoài niệm ngây thơ.

Ta mơ lại thuở bốn mùa hạ trắng
Nghe tiếng em buông sóng sánh đường về
Đêm khuya lạnh chợt rơi lời gọi nắng
Nhấp nháy tìm đau đáu nỗi xa quê.

Ta dấn bước trên đường đời ngọt đắng
Trĩu hai vai những quan hệ nhọc nhằn
Chợt bồng bềnh lời em ca sâu lắng
Bỗng thấy mình thanh thản, bâng khuâng.

Trong câu hát có giọt mồ hôi mặn
Chảy qua mắt rơi rã xuống ruộng bùn
Trong nốt nhạc có ngày hè rợp nắng
Thả vào trang lưu bút xa trông.

Ta mơ thấy giấc mơ là thác đổ
Những ngọn lèn xa xoa bóng lòng sông
Ta ngập tắm giữa núi đồi hoa đỏ
Ngắm mắt em say đắm mênh mông.

Em ngừng hát, ta vẫn còn nghe mãi
Trong trái tim, trong sâu thẳm tâm hồn
Ta quay lại với cuộc đời vạn dặm
Lạnh bình minh mà rực nóng chiều buông.

14-12-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét