Thứ Sáu, 29 tháng 1, 2016

HỒN QUÊ


Xa mãi rồi, về với quê thôi!
Về với núi, sông, thuở ấu thời
Chợt ghen với cảnh chiều yên thế

Hơn nửa đời phiêu bạt đam mê.

Núi xanh ghen cảnh với sông quê
Núi đứng chôn chân, sông mãi về
Quanh năm một hướng, quanh co chảy!

Ai gợi rằng sông núi phu thê?

Ngàn xưa ai đã đặt: sông Son
Thủy chung như nhất mãi vẹn tròn
Bốn mùa nắng gió ôm ấp núi
Để tình quê vượt hết núi non.

Tháng ngày vạn dặm xa sông núi
Nhớ mãi trời quê tím ngát chiều
Khói rạ ôm chân người xa xứ
Ôm hồn quê tôi yêu! tôi yêu!


30-1-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét