Có tượng đá
nào khóc trên những nỗi buồn
Có tượng đồng
nào bâng khuâng trên những nỗi lo toan trăn trở
Có mái
đình, mái chùa nào cõi lòng rộng mở
Để ta vào bỏ
hết những âu lo.
Có mái nhà
nào ướt thêm trong gió mùa khô
Có thềm nào
nứt nẻ khi mưa về, lũ xối
Những con
đường đi ngập lối về đến tội
Biết khổ rồi
nào có nói được đâu.
Những câu
Kiều xưa dập vùi bể dâu
Thành cổ
tích viết cho thời hiện tại
Hà mã đội đầu
nhái con bải hoải
Sư từ ghè
thỏ nhát hóa hung quân.
Nước xa kia
chẳng cứu được lửa gần
Dây gàu ngắn
sao múc đầy giếng thẳm
Đành tự an
mình, sống là phẳng lặng.
Tiếc nhẹ
nhàng bỗng hóa óan khúc oan.
8-1-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét