Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016

MANG NỢ





Ta đã nhầm em ở trong đời
Giữa ai đó và bao người bao nơi
Ta đã nợ em một chiều gánh nặng
Để đêm về em vuốt lệ rơi.

Ta đã nợ mà vô tình không biết
Những yêu thương mà ngỡ phỉnh phờ
Ta đã nợ một đời trong một phút
Chút thời gian thành mãi mãi ngẩn ngơ.

Ta mang nợ một cuộc đời cam chịu
Để vô tư nhận lại sự lo âu
Bao sầu muộn, gian nan em gánh hết
Để lại ta tung tăng chốn giải sầu.

Ta bỗng chợt nhận ra còn đang nợ
Em yên bình chấp nhận nửa vô tâm
Em có nhận ta cũng không dám trả
Khốn thân ta ngập ngụa chuỗi nợ nần.

17-1-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét