Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

TÌNH NGƯỜI VÀ SỰ LÃNG PHÍ






Nghe nói ở nước Nhật xa xôi
Có một con tàu chỉ cho một học sinh bé nhỏ
Giữa trăm triệu người mà thương em gian khó
Để cho em sống giữa sớm, giữa chiều.

Tôi nghe nói ở gần tôi đây thôi
Có ngồi nhà xây hơn hai trăm tỉ
Và cũng chỉ dăm người ở thôi, cũng chỉ
Xây rồi quên, quên quên, lại càng quên.

Tôi nghe nói có một nơi cạnh bên
Xây một tượng đài vô cùng vĩ đại
Đòi sống vĩnh hằng bằng bê tông, sắt thép
Con quay lưng nên mẹ cũng quay lưng.

Bao nhiêu phương trình có đáp số chung
Mà đầu bài chống nhau hai thái cực
Nơi đó tình người chan đầy cảm xúc
Còn nơi kia lãng phí đến tủy xương.

Có những nơi để khóc vì xót thương
Có những nơi ta khóc vì hãnh diện
Ta cứ mơ về một nơi tân tiến
Có tình người chôn thăm thẳm xa hoa.

11-1-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét