Thứ Sáu, 9 tháng 11, 2012

ĐẦU SÔNG, CUỐI SÔNG.

Em, ngọn nguồn Sông Gianh
Anh, biển chiều Đồng Hới
Hai phương trời vời vợi
Giao hòa nơi xa xôi.

 Giữa cao nguyên vợi vời
Đêm mùa thu buông nhẹ
Dế buông đàn rất khẽ
Gửi lòng về quê xa.

 Ở nơi ta nhận ra
Tình quê sâu đến thế
Tuổi bao đời vẫn trẻ
Say đắm như đầu tiên.

 Em, thiếu nữ dịu hiền
Anh, tháng ngày dầm dãi
Chỉ đôi mắt gần lại
Gắn vào nhau hồn xưa.

 Sương đẫm mấy cho vừa
Lạnh bao nhiêu thấm đủ
Cao nguyên tròn giấc ngủ
Ta tìm lời ...nôi đưa.

 9-11-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét