Yêu em lắm, rừng thông già trăm tuổi
Trăn trở âm thầm, thăm thẳm xuyên mây
Thương em quá, những con đường khúc khuỷu
Tình anh vơi, em lặng lẽ đong đầy.
Em thả vào anh từng sợi diễm xưa
Nhốt hạ trắng đâu mà trái tim nóng thế
Một cõi đi về đập trong anh rất khẽ
Ru ta ngậm ngùi man mác bóng sương đêm.
Ngọn cỏ ngẩn ngơ mơ ngủ say mềm
Như cánh vạc bay gieo giấc khuya vời vợi
Anh cõng trên lưng nỗi niềm ngóng đợi
Buông bâng khuâng về lặng lẽ nơi này…
Đêm thao thức nửa tỉnh, nửa mê say
Thả nồng nàn lên dấu chân nhả bước
Mơ, cứ mơ và chỉ mơ có được
Còn mãi tìm nhau xao Một cõi đi về.
Đà lạt 11-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét