Sao em bảo anh đừng
lưu luyến Huế
Khi mùa thu cứ đổ
mãi óng vàngKhi lòng anh thơm ngát hương sen nở
Và hồn anh tím biếc dáng em ngang.
Em bảo anh đi qua
rồi quên Huế
Sao mắt em cứ đắm
đuối dịu dàngSao tim em cứ nồng nàn say đắm
Cứ viết hoài chẳng giở nỗi sang trang.
Em bảo anh đừng viết
thơ cho Huế
Khi sông Hương trầm
tư vỗ trong lòngVà yên ắng thông Ngự Bình rải nắng
Vào hồn anh man mác bóng mênh mông.
Anh cứ viết và em
đừng giữ lại
Bởi thơ anh lãng tử
chốn phiêu bồngKhông như em, chốn kinh thành tĩnh lặng
Soi yên bình sông vỗ sóng ngàn năm.
--
28-11-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét