Biết là em chẳng giận đâu.
Cớ sao lại rải âu sầu ướt mi.
Mùa thu lặng lẽ trôi đi.
Người thu ẩn hết một thì nhớ thương.
Qua bao trắc trở gian trường.
Vượt bao ghềnh thác, lại nhường phẳng phiu?.
Làm sao giữ chốn lãng phiêu.
Nói chi níu được mấy điều đánh rơi.
Trách ai chặng đặng thì thôi.
Hiểu chi sâu lắm, để rồi vẩn vơ.
Theo nhau suốt một đời thơ.
Lời chưa viết hết, thẫn thờ vọng tâm.
11-11-2012
Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
Trả lờiXóaĐể ngày sau lưu luyến mãi ngày qua...