Mùa thu xa rồi phải không em?
Bàn tay đường khuya đượm lạnh thêm
Sương vắt ngang mi tròn sóng sánh
Em lại về với chuỗi bình yên.
Mùa thu qua rồi, em nhớ chăng?
Con đường lưa thưa nắng tung tăng
Ngõ vắng chùng chình sương lẳng lặng
Miên man diệu vợi ánh trăng rằm.
Em nhớ không, thông chiều gió biếc
Nhởn nhơ mây cắp chẳng muốn rời
Buông đôi nốt ngỡ là nuối tiếc
Ngẩn ngơ hồn thu mãi mãi rơi.
Em có còn vương nét thu không?
Dấu lặng, dấu thăng kết bao dòng
Biến thơ thành nhạc xuyên năm tháng
Có đọng lòng em bóng thu chăng?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét