Tôi trở về, Đồng Hới cuối mùa thu
Chen với nắng, mưa chuyển mùa bợt gót
Những hàng cây xiêu bên hè nước giọt
Trũng bàn chân bao năm tháng chông chênh.
Quê bình yên, còn ta mãi lênh đênh
Rong muôn nẻo suốt chiều dài đất nước
Tuổi thơ ngày nào cứa tim da diết
Mỗi chuyến về, xao động chuỗi mênh mông.
Ta ngẩn ngơ giữa buông chiều Nhật Lệ
Ngọn nồm nương man mác nắng rơi hoài
Tiếng đò đưa khấp khểnh men bến lắng
Ủ trầm tư vào năm tháng phôi phai.
Đêm gợi lại những ngày xưa xa vắng
Một thời đeo bao khốn khó, nhọc nhằn
Đông buốt lạnh không chăn, hè ngập nắng
Ngọn Lào khô hong chát mặn, mưa giăng.
Nơi ta lớn, đất dường như bé lại
Nón ngày xưa nghiêng bóng xõa hương thầm
Sông lấp lánh kể về thời xa ấy
Kỉ niệm ẩn vào con sóng vỗ bao năm.
Đồng Hới 14-12-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét