Em không làm biển mênh mông
Mà sao bao la đến vậy
Từ trong
trái tim nồng cháy
Đến bàn tay ấm yêu thương.
Em không là gió mang
hương
Rải lên vườn đời gối mộng
Mà anh dạt dào sức sống
Chừng thôi
với đến bên em.
Em không làm nắng mai lên
Bởi còn giấc mơ say đắm
Tâm hồn tháng năm sưới ấm
Bao mùa nắng gió lênh đênh.
Em chẳng
làm mây chông chênh
Để mãi sao trời lấp lánh
Miên man tháng ngày được
thấy
Chút gần quên hết suy tư.
17-12-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét